Tôi sẽ xây dựng lại

Chúa nhật 32 Thường niên, Năm A 

Cung hiến Thánh đường Latêranô

 Ngày 09.11.2014


     Đọc Tin Mừng về ngày lễ Cung hiến Thánh đường Latêranô, tôi liên tưởng đến câu truyện sau:

     Vào thờ Trung Cổ, một khách hành hương khấn hứa sẽ đến hàn hương một đền thờ xa xôi, như tập tục mà người thời đó hay làm.
     
     Sau một vài ngày hành trình, ông đi qua một con đường hẹp, ngoằn ngoèo bám vào sườn đồi khô cằn, hoang vắng, dưới ánh nắng chói chang như thiêu đốt của mặt trời. Trên đường, những hang động bằng đá mở ra như những cái miệng đen ngòm. Đây đó những người đàn ông ngồi bệt trên đất, rồi tứ từ tảng đá lớn, họ đục thành những tảng đá vuông nhỏ dùng cho việc xây dựng.

     Người hành hương dừng lại gần người đục đá thứ nhất. Ông nhìn anh ta với vẻ thán phục. Bụi và mồ hội quyện lẫn vào nhau khiến khó nhận ra khuôn mặt anh ta. Người ta đọc thấy trong cặp mắt bị tổn thương do bụi đá của anh một nỗi vất vả vô hạn. Cánh tay anh dường như đồng nhất với sức nặng của chiếc búa của nhịp nhàng giơ lên, bổ xuống.

     Người hành hương hỏi: "Anh làm gì vậy?"

     "Ông không thấy sao?". Người thợ đục đá trả lời trong khi không buồn ngước mắt lên. "Tôi đang chết dần chết mòn bởi sự mệt nhọc đây". Người hành hương im lặng, ông tiếp tục lên đường. Ông gặp người đục đá thứ hai. Anh ta cũng mệt mỏi, bị thương và bụi bặm như người thứ nhất.

     Người hành hương hỏi anh cùng một câu hỏi: "Anh đang làm gì thế"?".

     "Ông không thấy sao? Tôi làm việc từ sáng tinh mơ đến chiều là để nuôi sống vơ và các con tôi". Người thợ trả lời.

     Im lặng, người hành hương lại lên đường. Ông ta đến đỉnh đồi. Ở đó ông gặp người đục đá thứ ba. Anh ta mệt mỏi hầu như kiệt sức giống những người ông gặp trước đó.

     Khuôn mặt anh ta bị lớp bụi đá và mồ hôi phủ đầy, nhưng trong cặp mắt bị thương tổn do bụi đá vẫn ánh lên vẻ bình thản lạ thường.

     Người hành hương hỏi: "Anh đang làm gì thế?".

     Người đục đá cười tươi trả lời : "Tôi đang xây dựng một thánh đường".

     Rồi anh ta chỉ xuống phía dưới thung lũng, nơi người ta đang xây dựng một công trình, với rất nhiều cột to lớn, với hàng núi tảng đá vươn cao lên trời.

     Lạy Chúa, xin Chúa giúp con hiểu rằng, bằng những công việc nhỏ bé hằng ngày, con cũng đang góp phần xây dựng một thánh đường, đó chính là tâm hồn yêu mến Thiến Chúa và tha nhân của con. Amen.

Lời Chúa: Ga 2,13-22 
 
     13 Gần đến lễ Vượt Qua của người Do Thái, Chúa Giê-su lên thành Giê-ru-sa-lem. 14 Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền. 15 Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ; còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ. 16 Người nói với những kẻ bán bồ câu: "Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán." 17 Các môn đệ của Người nhớ lại lời đã chép trong Thánh Kinh: Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân.

     18 Người Do Thái hỏi Chúa Giê-su: "Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế?" 19 Chúa Giê-su đáp: "Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại." 20 Người Do Thái nói: "Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại được sao?" 21 Nhưng Đền Thờ Chúa Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể Người. 22 Vậy, khi Người từ cõi chết trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó, Họ tin vào Kinh Thánh và lời Chúa Giê-su đã nói.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

SAO KHÔNG TẠ ƠN CHÚA

MẸ ƠI, SAO NỠ BỎ CON!

Thực thi mến Chúa yêu người - Khó thật (02-9-2020)