Gioan là một ngôn sứ

Thứ hai Tuần 3 Mùa Vọng
16.12.2013


Lời Chúa: Mt 21, 23-27
Khi ấy, Ðức Giêsu vào Ðền Thờ, và trong khi Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ mục trong dân đến gần Người và hỏi: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?” Ðức Giêsu đáp: “Còn tôi, tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy. Vậy, phép rửa của ông Gioan do đâu mà có? Do Trời hay do người ta?” Họ mới nghĩ thầm: “Nếu mình nói: “Do Trời”, thì ông ấy sẽ vặn lại: “Thế sao các ông lại không tin ông ấy?” Còn nếu mình nói: “Do người ta”, thì lại sợ đám đông, vì ai nấy đều cho ông Gioan là một ngôn sứ.” Họ mới trả lời Ðức Giêsu: “Chúng tôi không biết.” Người cũng nói với họ: “Tôi cũng vậy, tôi không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.”
Suy nim:
 
Thành thật với chính mình thật khó biết bao! Đón nhận sự thật với trọn cả tâm hồn đòi phải trả giá. Sự thật bao giờ cũng đòi ta đổi đời, không để ta yên. Chính vì thế ta thích quanh co và dễ né tránh sự thật.
Nhưng dù ta có né tránh sự thật, thì sự thật vẫn cứ theo đuổi ta luôn. Chẳng ai làm át được tiếng nói của sự thật.
 
Mùa Vọng là thời gian ra khỏi bóng tối của dối trá, để đón lấy sự thật. Chỉ cần bớt một chút cứng cỏi của tự mãn về cái tôi, thêm một chút mềm mại của tình yêu khiêm hạ, là ta có cơ may gặp được chân lý như đám đông dân chúng. Và chân lý sẽ cho ta được tự do (Ga 8, 32).

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

SAO KHÔNG TẠ ƠN CHÚA

MẸ ƠI, SAO NỠ BỎ CON!

Thực thi mến Chúa yêu người - Khó thật (02-9-2020)