Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2017

Ăn chay để làm bác ái

Hình ảnh
Vì chỗ bán trà của tôi ở gần cửa chùa nên lượt qua lại rất đông. Hôm đó là một ngày nắng to, có hai vợ chồng kia đứng ở ngoài cổng chùa rất lâu. Tôi lên giọng mời chào, và thu hút sự chú ý của họ ngay lập tức. Người vợ tiến đến, khuôn mặt hồng hào, mặc váy đầm dài xuống mắt cá chân, còn người chồng thì mặc comple rất sang trọng. Họ có vẻ rất gấp gáp, khi nhìn qua sạp hàng của tôi thì dừng lại một chút. Nguyên văn đoạn đối thoại diễn ra như sau: - Cô chú mua trà đi ạ! Trà này có tác dụng hỗ trợ chữa bệnh tiểu đường, giúp an thần, tạo giấc ngủ sâu, thành phần gồm có lá sen bánh tẻ, cỏ ngọn và… - Thôi, không cần biết, bao nhiêu một hộp? - Dạ, 28.000 đ ạ. Hai cô chú đã trích 500 đ vào quỹ từ thiện rồi đấy ạ. - Lấy cho một hộp. - Dạ, để con gửi cô chú tờ quảng cáo thông tin về trà. - Thôi, phiền phức lắm, cô khỏi nói nữa đi, chúng tôi mua trà chỉ để ở nhà trưng thôi, uống là gì. Chủ yếu là vì các cô bán trong chùa nên mua để ủng hộ, lấy lộc đầu tháng thôi. - Dạ,

Bài học khiêm tốn

Hình ảnh
Trần Ngiêu Tử làm quan Tiết độ sứ đời Tống là người tài bắn, thiên hạ khen phục, Nghiêu Tử cũng lấy làm kiêu căng tự đắc. Nghiêu Tử thường bắn ở trong vườn nhà mình. Một hôm có ông lão bán dầu đi qua, thấy Nghiêu Tử bắn, đặt gánh xuống, ngấp nghé đứng xem. Ông lão thấy Nghiêu Tử bắn mười phát trúng bảy, tám, thì hơi gật gù và mỉm miệng cười. Nghiêu Tử thấy thế, gọi vào bảo: - Nhà ngươi cũng biết bắn chứ, ngươi cười ta bắn không được có phải không? Ông lão đáp: - Giỏi gì đâu, chẳng là quen tay đấy thôi. Nghiêu Tử giận quá, nói: - A, nhà ngươi khinh ta bắn không giỏi phải không? Ông lão bán dầu đáp: - Khinh hay không ngài cứ xem tôi rót đầu đây thì biết! Nói xong, ông lão lấy một cái bầu đặt xuống đất, trên miệng bầu để một đồng tiền rồi từ từ rót dầu qua lỗ mà không nhiễu một tí dầu nào ra lỗ đồng tiền cả. Rót đoạn, ông lão ngẩng lên nhìn Nghiêu Tử: - Như tôi đây cũng chẳng giỏi gì đâu chẳng là quen tay đấy! Nghiêu Tử cười, khen phải và từ đó không