Từ phương Đông phương Tây
Thứ hai Tuần 1 Mùa Vọng
02.12.2013
Lời Chúa:
Mt 8, 5-11
Khi Ðức Giêsu vào
thành Caphácnaum, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin: “Thưa
Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm”. Người nói: “Chính
tôi sẽ đến chữa nó”. Viên đại đội trưởng đáp: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài
vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. Vì
tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo
người này: “Ði!”, là nó đi, bảo người kia: “Ðến!”, là nó đến, và bảo người nô
lệ của tôi: “Làm cái này!”, là nó làm”. Nghe vậy, Ðức Giêsu ngạc nhiên và nói
với những kẻ theo Người rằng: “Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Israel
nào có lòng tin như thế. Tôi nói cho các ông hay: Từ phương đông phương tây,
nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Ápraham, Ixaác và Giacóp trong Nước
Trời.”
Suy niệm:
Tín đồ Do thái
giáo có tiếng về sống đức hy vọng. Họ đã hy
vọng và vẫn còn hy vọng Đấng Mêsia sẽ đến để đem ơn cứu độ. Họ đã
chờ và vẫn chờ từ bao ngàn năm nay.
Còn Kitô
hữu chúng ta có tiếng về sống đức ái. Tuy nhiên,
tự bản chất Kitô giáo vẫn là tôn giáo của đức hy vọng. Chúng ta
tin Đấng Mêsia là Đức Giêsu đã đến rồi.
Ngài đến
đem ơn cứu độ không phải cho riêng dân Israel, nhưng cho
mọi dân mọi nước trên toàn thế giới. Nhưng Kitô hữu
vẫn còn sống trong chờ đợi và hy vọng. Chúng ta
mong ngày trở lại trong vinh quang của Chúa Giêsu, cũng
là ngày thế giới này đi đến chỗ tận cùng, để sang một
trang mới.
Mùa Vọng
nhắc chúng ta về niềm hy vọng rất xanh tươi mà Chúa
Giêsu đã mang lại cách đây hai ngàn năm và chúng
ta có bổn phận vun đắp cho thành tựu.
Làm sao
để ơn cứu độ của Ngài được mọi người trên thế giới nhận
biết? Làm sao để
dân ngoại được ơn đức tin và ơn chữa lành như viên sĩ quan? Làm sao để
chẳng ai vắng mặt trong bữa đại tiệc của Nước Trời?
Mùa Vọng
đưa ta về thế giới bao la của châu Á, với 3% người công giáo. Nếu ngày
mai tận thế, Chúa sẽ hỏi ta 97% kia đâu.
Nhận xét
Đăng nhận xét