Sao Ngài bỏ rơi con?
Thứ Bảy, 02-11-2014
Lời Chúa:
Mc 15, 33-39
Vào giờ thứ sáu,
bóng tối bao phủ khắp mặt đất mãi đến giờ thứ chín. Vào giờ thứ chín, Ðức Giêsu
kêu lớn tiếng: “Êlôi, Êlôi, lama sabácthani!” Nghĩa là: “Lạy Thiên Chúa, Thiên
Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?” Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói: “Kìa
hắn kêu cứu ông Êlia”. Rồi có kẻ chạy đi lấy một miếng bọt biển, thấm đầy giấm,
cắm vào một cây sậy, đưa lên cho Người uống mà nói: “Ðể xem ông Êlia có đến đem
hắn xuống không.” Ðức Giêsu lại kêu lên một tiếng lớn, rồi tắt thở. Bức màn
trướng trong Ðền Thờ bỗng xé ra làm hai từ trên xuống dưới. Viên đại đội trưởng
đứng đối diện với Ðức Giêsu, thấy Người tắt thở như vậy liền nói: “Quả thật,
người này là Con Thiên Chúa.”
Suy niệm:
Ðoạn Tin Mừng trên đây kể lại cho ta cuộc đời Ðức Giêsu vào những giây
phút cuối. Ngài đã đón nhận cái chết một cách
không dễ dàng sau nhiều giờ hấp hối trên thập
giá.
Ðau đớn đến tột cùng, nhục nhã và
cô đơn kinh khủng. Có vẻ lúc đó Cha lại vắng mặt và
làm thinh. “Lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?” Ðức Giêsu có cảm tưởng như Cha bỏ
rơi mình vào chính lúc Ngài vâng phục Cha,
chấp nhận cái chết.
Tháng 11 được dành để nhớ đến những người đã khuất. Ðã có thời người ta cho rằng theo
đạo là bất hiếu, vì không lo giỗ chạp, cúng vái,
nhang đèn... Nhưng trong niềm tin của Kitô giáo, điều người chết cần không phải là
đồ ăn hay vàng mã, mà là cầu nguyện, hy sinh, việc
lành và thánh lễ.
Trong tháng này Hội Thánh mời chúng ta đi viếng nghĩa trang để cầu nguyện cho các người thân yêu đã lìa đời. Những hàng mộ nói với ta về cái chết không sao tránh được. Dù già hay trẻ, dù khỏe hay đau, dù giàu hay nghèo, nhưng cuối cùng cái chết vẫn là điểm hẹn.
Nhờ Ðức Giêsu phục sinh mà mầu
nhiệm cái chết được vén mở. Cái chết chỉ là nhịp cầu đưa ta vào
cõi sống. Con người sống là để chết, và chết
là để sống mãi, sống một cuộc sống hạnh phúc tuyệt
vời hơn nhiều.
Ước gì tôi học được nghệ
thuật sống nhờ biết đón lấy cái chết trong
niềm hy vọng tin yêu.
Nhận xét
Đăng nhận xét