Cãi nhau
25-02-2014
Lời Chúa: Mc 9, 30-37
Khi ấy, Ðức Giêsu và các môn đệ từ trên núi
xuống, rồi đi băng qua miền Galilê. Nhưng Ðức Giêsu không muốn có ai biết,
vì Người đang dạy các môn đệ rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời, họ
sẽ giết chết Người, và Người bị giết chết, rồi sau ba ngày Người sẽ sống lại.”
Nhưng các ông không hiểu lời đó, và các ông sợ không dám hỏi lại Người. Sau đó,
Ðức Giêsu và các môn đệ đến thành Caphácnaum. Khi về tới nhà, Ðức Giêsu hỏi các
ông: “Dọc đường, anh em đã bàn tán điều gì vậy?” Các ông làm thinh, vì khi đi
đường, các ông đã cãi nhau xem ai là người lớn hơn cả. Rồi Ðức Giêsu ngồi
xuống, gọi Nhóm Mười Hai lại mà nói: “Nếu ai muốn làm người đứng đầu, thì phải
làm người rốt hết của mọi người và làm người phục vụ cho mọi người.” Kế đó,
Người đem một em nhỏ đặt vào giữa các ông, rồi ôm lấy nó và nói: “Ai tiếp đón
một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón
Thầy, thì không phải là tiếp đón Thầy, nhưng là tiếp đón Ðấng đã sai Thầy.”
Suy niệm:
Ngoài
chuyện chậm tin, chậm hiểu, các môn đệ còn có một điểm yếu là
hay cãi nhau.
Lịch sử
của nhân loại là lịch sử của những cuộc cãi nhau không ngớt giữa các quốc gia, các tôn giáo,
các bộ tộc, và ngay trong giáo xứ, gia đình.
Đề tài muôn thuở vẫn là quyền lực,
chức tước, địa vị, tiếng tăm. Ai cũng muốn làm đầu, làm lớn để
được phục vụ, để khỏi phải hầu bàn.
Ước gì tôi hiểu rằng quyền uy
chỉ là giấy phép để phục vụ, chứ không phải là cứu cánh của đời tôi.
Nhận xét
Đăng nhận xét