Làm điều phải làm
Chúa nhật XXVII TN - Năm C
Ngày 06-10-2013
Lời Chúa: Lc 17, 5-10
Một hôm, các Tông đồ thưa với Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy,
xin thêm lòng tin cho chúng con”. Chúa đáp: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng
hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia
mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em. Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay
đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó: ‘Mau vào ăn cơm đi’, chứ
không bảo: ‘Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã,
rồi anh hãy ăn uống sau!’? Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm
theo lệnh truyền sao? Ðối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo
lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ
làm việc bổn phận đấy thôi”.
Suy
niệm:
Chúng ta
có thể là một Kitô hữu đạo đức, có thể đã vất vả nhọc nhằn phụng sự
Chúa suốt đời. Nhưng Thiên Chúa không phải chịu ơn
hay mắc nợ chúng ta, và chúng ta không có quyền đòi Ngài
phải trả công cho xứng.
Ðơn giản chúng ta là tôi tớ của
Thiên Chúa, chúng ta chỉ làm điều phải làm.
Thiên
đàng không phải là sự trả công của Thiên Chúa. Ngài không ký hợp đồng với người
sống đạo đức để rồi Ngài buộc phải cho họ thiên
đàng. Thiên đàng là một quà tặng bất ngờ,
ngỡ ngàng, không do công của tôi, nhưng do
lòng tốt của Thiên Chúa. Thiên đàng hạnh phúc vì tôi được
gần Chúa hơn bao giờ
Chúng ta không chọn Chúa để được
thiên đàng.
Chúng ta mong thiên đàng để được
gần Chúa.
Nhận xét
Đăng nhận xét