Giảng viên Công giáo: Tìm gặp Giêsu

Thay may mắn khi tôi có điều kiện tham dự các buổi họp mặt, sinh hoạt và tĩnh tâm của các giảng viên Công giáo tại TP.HCM. Niềm cảm nhận sâu sắc nhất của tôi là: Họ là những tín hữu có nhiều thành đạt về con đường tri thức, nhưng không vì thế họ quên đi niềm tin Kitô giáo của họ, nhưng ngược lại họ càng tin với niềm tin thật sâu xa và mãnh liệt.

Trước Tết Nguyên Đán, chúng tôi đã gặp nhau để cùng hiêp dâng Thánh lễ Tạ ơn cuối năm cùng với cha Phêrô Nguyễn Văn Hiền. Vì cận Tết nên chỉ vỏn vẹn 7 người, cùng đứng quanh bàn tiệc Thánh, tâm hồn ai cũng thổn thức và cảm nghiệm được rằng: Chúa rất gần gũi với con người, nhưng con người cứ mãi xa lánh Chúa.

Bước vào Mùa Chay Thánh 2011, chúng tôi cũng không quên dành thời gian để tìm gặp Giêsu

Chiều 10/4/2011, 18 giảng viên Công giáo với nhiều trình độ và chuyên ngành khác nhau, đang tham gia giảng dạy tại các trường Cao đẳng - Đại học đã qui tụ tại Dòng Phaolô để tĩnh tâm Mùa Chay 2011. Con số tuy ít ỏi nhưng rất đáng trân trọng, vì bên trong những con người trí thức, họ vẫn luôn thao thức với niềm tin Kitô giáo của mình, họ đã thao thức tìm gặp Đức Kitô để củng cố đức tin của mình.

Các thầy cô đến khá sớm để có những phút giây trò chuyện, thăm hỏi chuyện gia đình, việc giảng dạy của nhau, và một thầy đã bộc bạch: Quanh năm suốt tháng vật lộn với con số, cùng với bao lo toan và trăn trở về cuộc sống và nghề nghiệp… Nay dừng chân một vài giờ nghỉ ngơi, để tìm lại cái riêng tư của chính mình, ôi những phút giây thật thoải mái.

Đúng 15g00, cha Giuse Nguyễn Trọng Viễn (OP) đã chia sẻ với thầy cô về đề tài: Tình thương tha thứ”:

Con người khi sinh ra là một tờ giấy trắng, được sinh ra là người nhưng phải luôn luôn học “làm người”. Trong quá trình học làm người, chúng ta thường loay hoay giải quyết 2 bài toán:

-         Bài toán 1: Muốn khẳng định cái tôi để được người khác chấp nhận, vì thế tôi cần phải hết sức nỗ lực.

-         Bài toán 2: Khi đã được chấp nhận, tôi thể hiện sự đáp trả tình nghĩa chấp nhận đó.

Xét cho cùng, tất cả chỉ là phù vân, là giả tạo và chóng qua. Chúng ta luôn đối xử vói nhau theo qui luật đổi chác, sòng phẳng. Sống trong xã hội cần có danh vọng, địa vị, chức quyền để được người khác chấp nhận mình. Người giảng viên nỗ lực học tập để nâng cao trình độ chuyên môn, cố gắng giảng dạy thật hay, thật tốt nhưng khi về hưu, tôi vẫn là tôi, và xã hội cũng không còn chấp nhận ta tham gia giảng dạy nữa!

Vì thế, là người trí thức Công giáo, chúng ta cần phải nâng mối quan hệ lên một đẳng cấp mới, đó là mối quan hệ trong tình thương, một “tình thương tha thứ” không điều kiện, chỉ khi nào ta sống và thực hiện được tình thương này, cuộc sống chúng ta sẽ có ý nghĩa trọn vẹn:

Trong tình thương này, cha mẹ thấy vui khi thấy con cái học giỏi, nhưng rất buồn khi con cái hư hỏng! Và cha mẹ chấp nhận tất cả, vì đó là con của mình.

Người con thứ hoang đàng khi trở về nhà, chấp nhận điều kiện không xứng đáng là con của cha. Nhưng vì tình thương tha thứ, người cha đã mở tiệc ăn mừng và nói với người con cả: “Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết, mà nay sống lại, đã mất, mà nay lại tìm thấy” (Lc 15,32).

Nếu chúng ta giảng dạy, giáo dục và giáo dưỡng học sinh với tâm tình trên, học sinh sẽ chấp nhận ta, sẽ tôn trọng và nhớ ta mãi mãi, cho dù các em không còn học với ta nữa.

Sau phần chia sẻ, quý thầy cô đã có 45 phút đi dạo, hoặc tìm nơi thanh vắng trong nhà Dòng để xét mình, sám hói, tâm tình với Chúa để xin ơn xá giải. Khi ra về, một cô giáo đã nói: Khi xét mình trong khung cảnh thoáng đãng, tĩnh mịch, lúc đó con người sao quá chơi vơi và bé bỏng. Cũng vậy, khi đứng trước ngọn đồi “Tám mối phúc thật”, giúp con người đễ nhìn nhận những thiếu sót đối với Chúa, với tha nhân và đặc biệt đối với học sinh thân yêu của mình.

Khi cùng nhau chịu Mình và Máu Thánh Chúa Kitô trong Thánh lễ Chúa Nhật thứ V Mùa Chay, tâm hồn mọi người như được trải rộng ra, để luôn tìm và gặp gỡ Đức Kitô trong suốt cuộc đời mình, vì những lúc gian truân:

Có Chúa chuyện trò, thông cảm, đỡ nâng ta
Định hướng và kín múc nguồn sức mạnh cho ta 
Và còn có anh em cùng chia sẽ tình thân ái, những ưu tư băn khoăn của ta.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

SAO KHÔNG TẠ ƠN CHÚA

MẸ ƠI, SAO NỠ BỎ CON!

Thực thi mến Chúa yêu người - Khó thật (02-9-2020)