Mến Chúa yêu người
Thứ Sáu tuần Thứ III Mùa Chay
Lời Chúa: Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình
(Mc 12,28-34) 28Có một người trong các kinh sư đã nghe Đức Giêsu và những người thuộc nhóm Xađốc tranh luận với nhau. Thấy Đức Giêsu đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu?" 29Đức Giêsu trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ítraen, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. 30Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. 31Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó." 32Ông kinh sư nói với Đức Giêsu: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. 33Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ." 34Đức Giêsu thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!" Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
Truyện kể rằng, có hai cây nến bị ném vào góc tủ, đã tâm sự với nhau:
- Cây thứ nhất (được sử dụng trên bàn thờ) hối tiếc! Trước đây, tớ luôn tỏa sáng trên bàn thờ, mọi người chăm chú dự lễ, nhưng cũng thường hay liếc qua nhìn tớ, nên tớ rất tự hào về mình! Thế nhưng khi nhìn lại mình, thấy thân mình ngày càng còm cõi, tớ đã nói với ngọn đèn dầu. Tội gì mình phải làm chuyện không đâu này, mình có được chi, lợi ích gì. Tại sao họ không dùng cậu mà cứ bắt ớ phục vụ hoài. Không ngờ ngày hôm sau, con người đã thay tớ bằng ngọn điện, còn tớ nằm co ro tại góc tủ này. Giờ muốn ra ngoài để tỏa sáng, nhưng đâu ai thèm sử dụng tấm thân bẩn thỉu, đầy bụi bặm của mình nữa!
- Cây thứ hai (được sử dụng tại phòng ăn một gia đình) than vãn! Thực ra tớ rất được chủ nhà nuông chiều, khi gia đình sum họp dùng cơm, tớ luôn tỏa hơi nóng tạo bầu khí ấm cúng cho gia đình họ. Khi có khách đến chơi, mọi người đều trầm trồ khen tớ có thân hình tuyệt đẹp. Nhưng vào một đêm No-en, dù cố gắng hết sức để tỏa những ánh sáng kỳ ảo, chợp chờn cùng với ánh đèn điện, nhưng không sao tớ tạo được chú ý của mọi người! Thật vô phúc, một cơn gió lạnh vụt bay đến, nhận chìm ánh sáng của tớ, và rồi mọi người đã đưa tớ vào đây, chờ ngày lấy sáp đúc "Nến Phục Sinh".
Câu truyện trên tưởng bình thường, nhưng cũng nói lên rằng: Để thực thi mến Chúa yêu người thật kh1o, nếu chúng ta không tự hủy cái tôi của mình để hòa tan con người mình vào trong tình yêu của Chúa, vào tình thương của mọi người. Chấp nhận cho đi nhưng không đòi đáp trả.
Lạy Chúa, nói hy sinh thì dễ, nhưng thực thi bác ái, hy sinh thì khó muôn vàn. Xin Chúa giúp con luôn hăng say suy niệm Lời Chúa, can đảm chấp nhận hy sinh cho mọi người.
Truyện kể rằng, có hai cây nến bị ném vào góc tủ, đã tâm sự với nhau:
- Cây thứ nhất (được sử dụng trên bàn thờ) hối tiếc! Trước đây, tớ luôn tỏa sáng trên bàn thờ, mọi người chăm chú dự lễ, nhưng cũng thường hay liếc qua nhìn tớ, nên tớ rất tự hào về mình! Thế nhưng khi nhìn lại mình, thấy thân mình ngày càng còm cõi, tớ đã nói với ngọn đèn dầu. Tội gì mình phải làm chuyện không đâu này, mình có được chi, lợi ích gì. Tại sao họ không dùng cậu mà cứ bắt ớ phục vụ hoài. Không ngờ ngày hôm sau, con người đã thay tớ bằng ngọn điện, còn tớ nằm co ro tại góc tủ này. Giờ muốn ra ngoài để tỏa sáng, nhưng đâu ai thèm sử dụng tấm thân bẩn thỉu, đầy bụi bặm của mình nữa!
- Cây thứ hai (được sử dụng tại phòng ăn một gia đình) than vãn! Thực ra tớ rất được chủ nhà nuông chiều, khi gia đình sum họp dùng cơm, tớ luôn tỏa hơi nóng tạo bầu khí ấm cúng cho gia đình họ. Khi có khách đến chơi, mọi người đều trầm trồ khen tớ có thân hình tuyệt đẹp. Nhưng vào một đêm No-en, dù cố gắng hết sức để tỏa những ánh sáng kỳ ảo, chợp chờn cùng với ánh đèn điện, nhưng không sao tớ tạo được chú ý của mọi người! Thật vô phúc, một cơn gió lạnh vụt bay đến, nhận chìm ánh sáng của tớ, và rồi mọi người đã đưa tớ vào đây, chờ ngày lấy sáp đúc "Nến Phục Sinh".
Câu truyện trên tưởng bình thường, nhưng cũng nói lên rằng: Để thực thi mến Chúa yêu người thật kh1o, nếu chúng ta không tự hủy cái tôi của mình để hòa tan con người mình vào trong tình yêu của Chúa, vào tình thương của mọi người. Chấp nhận cho đi nhưng không đòi đáp trả.
Lạy Chúa, nói hy sinh thì dễ, nhưng thực thi bác ái, hy sinh thì khó muôn vàn. Xin Chúa giúp con luôn hăng say suy niệm Lời Chúa, can đảm chấp nhận hy sinh cho mọi người.
Nhận xét
Đăng nhận xét