Vì tôi tốt bụng
Thứ tư, Tuần 20 Thường niên
Ngày 20.8.2014
Thập niên năm 1985, khi tôi thi công điện và nước cho một số công trình, lúc này tôi dùng một số học sinh vửa học nghề, vừa thực tập, vừa có một số tiền... Trong đó, có những em chăm ngoan, chịu khó và giỏi, tôi ưu ái hơn các em khác. Thế nhưng cũng xảy ra nhiều chuyện ganh tị giữa các em:
Mày giỏi hơn tao thì mày làm đi!; Tao tiền ít thì làm ít...
Từ đó, tôi đã âm thâm gọi những em tôi quan tâm ra nói riêng và bồi dưỡng thêm tiền, chứ không dám mạnh miệng nói như ông chủ trong dụ ngôn hôm nay.
Lời Chúa: Mt 20, 1-16a
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ dụ ngôn này:
“Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm
việc trong vườn nho của mình. Sau khi đã thỏa thuận với thợ là mỗi ngày một quan
tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy
có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. Ông cũng bảo họ: “Cả các anh
nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.” Họ liền đi.
Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy.
Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông
nói với họ: “Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết?” Họ đáp: “Vì
không ai mướn chúng tôi.” Ông bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!”
Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: “Anh gọi thợ lại mà trả công cho
họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước
nhất.” Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi
người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ
được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. Họ
vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: “Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế
mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng
nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.” Ông chủ trả lời cho một người
trong bọn họ: “Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thỏa thuận
với tôi là một quan tiền sao? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn
cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tùy ý định
đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen
tức?” Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ
phải xuống hàng chót.
Lạy Chúa, sống giữa một thế giới
đầy lọc lừa và đe dọa, xin cho con đừng trở nên cứng cỏi, khép kín và nghi ngờ.
Xin dạy con sự hiền hậu để con biết cảm thông và bao dung
với tha nhân. Amen.
Nhận xét
Đăng nhận xét