Mục tử nhân lành
12-5-2014
Lời Chúa: Ga 10, 11-18
Khi ấy, Đức Giêsu nói: “Tôi chính là mục tử nhân lành. Mục
tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho chiên. Người làm thuê, vì không phải là
mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà
chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê và
không thiết gì đến chiên. Tôi chính là mục tử nhân lành. Tôi biết các chiên của
tôi và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi và tôi biết Chúa Cha, và
tôi hy sinh mạng sống mình cho chiên. Tôi còn có những chiên khác không thuộc
ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một
đoàn chiên và một mục tử. Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng
sống mình để rồi lấy lại. Mạng sống của tôi, không ai lấy được, nhưng chính tôi
tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống
ấy. Ðó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được.”
Suy niệm:
Mục tử và
đàn chiên trên đồng cỏ là một hình ảnh quen thuộc đối với
người Palestin. Giữa người và chiên có một mối
tương quan mật thiết.
Ở đây Ðức Giêsu tự ví mình như
người mục tử. Mục tử nhân lành khác với người
chăn thuê, vì dám hy sinh mạng sống mình cho
đoàn chiên, chứ không bỏ chiên mà chạy khi gặp
sói dữ.
Hội Thánh là đoàn chiên của Ðức
Giêsu Kitô. Giữa Ngài và từng con chiên, có mối
dây gắn bó. Tôi biết chiên của tôi và chiên của
tôi biết tôi, như Cha biết tôi và tôi biết Cha.
Tạ ơn
Chúa đã cho Hội Thánh biết bao đại chủng sinh, các linh mục, và các tu sĩ nam nữ,
các nhà thừa sai. Nhưng đồng lúa chín vàng vẫn cần nhiều
thợ gặt, tận tụy hơn, thanh khiết hơn, vô vị
lợi hơn.
Tôi cũng đã được Chúa mời tham dự vào đời sống chủng sinh, và thời gian này tôi đã đưdục thật tuyệt với. Vì thế, khi trở về sống đời sống giáo dân, tôi đã cố gắng đóng góp những gì mình đã được đón nhận, góp phần xây dựng gia đình, giáo xứ ngày càng tốt đẹp hơn.
Nhận xét
Đăng nhận xét