Đan viện Cát Minh Sài Gòn: Hồng ân vĩnh khấn

Sáng nay, lần đầu tiên tôi bước chân vào nhà kín Cát Minh Sàigòn.


Không ồn ào náo nhiệt, không cờ xí băng rôn, không kèn trống linh đình. Thay vào đó là một quang cảnh thánh thiêng đến lạ lùng, một bầu khí tĩnh lặng, chiêm niệm và cầu nguyện, một bầu khí thật ấm cúng, đơn sơ và thân mật đã làm tâm hồn mọi người lắng đọng khi đến tham dự lễ Khấn trọn của nữ tu Jacinta Trái Tim Đức Mẹ Nguyễn Ngọc Đoan Trang.

Nhìn ngắm chị trong trang phục của dòng, chân không giầy dép tiến lên tuyên hứa vĩnh khấn, tâm hồn tôi chợt hụt hẫng và chơi vơi! Tình yêu chị dành cho Thiên Chúa và tha nhân thật lớn lao. Ngược lại tôi bỗng trở nên yếu đuối và tầm thường!

Tôi ra về, lòng tràn ngập niềm hân hoan pha lẫn chút ưu tư. Bởi lẽ, trong cuộc sống náo động ngày nay, việc sống nội tâm, tĩnh lặng và âm thầm hiến dâng là một thách đố lớn lao đối với con người đương đại. Vì thế, chúng ta hãy tiếp tục cầu nguyện nhiều cho chị Jacinta Trái Tim Đức Mẹ Nguyễn Ngọc Đoan Trang nói riêng, và tất cả các chị trong dòng kín nói chung, để các chị luôn bền chí trung thành với ơn gọi của mình. Đồng thời, chúng ta không quên cầu nguyện cho quý ông bà cố và gia đình các chị, để mọi thành viên trong gia đình sẽ là điểm tựa vững chắc, giúp các chị an tâm chu toàn đời sống tận hiến cho Chúa Giêsu và Mẹ Maria.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

SAO KHÔNG TẠ ƠN CHÚA

MẸ ƠI, SAO NỠ BỎ CON!

Thực thi mến Chúa yêu người - Khó thật (02-9-2020)